Tháng 10 28, 2025
Image default
Game PC - Console

Top 10 game PS1 “bom xịt” khiến game thủ ôm hận

Thời PS1 là kỷ nguyên thử nghiệm táo bạo — thể loại mới, ý tưởng lạ và thử nghiệm 3D đầy hứng khởi. Nhưng không phải tựa nào cũng thành công: danh sách dưới đây điểm lại 10 game PS1 (và các phiên bản liên quan) bị đánh giá là thất bại thảm hại, kèm lý do chính khiến chúng trở thành “bom xịt”. Từ vấn đề điều khiển, đồ họa tới tư duy thiết kế — nếu bạn search “game PS1 flop” hay “game PS1 thất bại”, đây là những cái tên xuất hiện nhiều nhất.

Giữ bối cảnh: tại sao nhiều game PS1 thất bại?

Khi Mario 64 đặt chuẩn mực mới cho game 3D, nhiều studio vẫn sản xuất theo tư duy 2D chuyển sang 3D, dẫn đến cảm giác nửa vời. Thêm vào đó, việc dựa quá nhiều vào thương hiệu phim, truyện tranh hay truyền hình mà không đầu tư gameplay cũng là lý do phổ biến. Dưới đây là 10 ví dụ điển hình, sắp xếp từ ít thất bại hơn đến… tệ nhất theo góc nhìn của thời đó.

10. Bubsy 3D — Nothing to Stand Out

  • Thể loại: Platformer
  • Phát hành: 25/11/1996 — Developer: Eidetic — Publisher: Accolade

Bubsy 3D ra sau Mario 64 và cố bắt trend 3D, nhưng không thể so sánh. Vấn đề lớn nhất là điều khiển cứng, đồ họa xấu và cảm giác platforming vụn vặt. Thiếu các phân đoạn sáng tạo (như những màn trượt ở Mario 64) khiến trải nghiệm bị đánh giá như một sản phẩm vội vã. Bubsy cũng không đủ nổi tiếng để cứu vãn thất bại này.

Màn hình game Bubsy 3D với nhân vật trên nền 3D thôMàn hình game Bubsy 3D với nhân vật trên nền 3D thô

9. Klonoa: Door to Phantomile — Just Another Face

  • Thể loại: Platformer — Phát hành: 10/03/1998 — Developer: Namco

Klonoa có vốn nghệ thuật đẹp và cơ chế ném đối thủ, hover tạm thời, tạo cảm giác mơ mộng. Tuy nhiên phiên bản này không làm mới trải nghiệm platforming đủ để hấp dẫn thị trường toàn cầu. Ở thời điểm PS1, gamer đang dần chuyển sang cốt truyện và nhân vật “chín” hơn nên Klonoa khó bứt phá dù được đánh giá khá ở Nhật.

Ảnh nghệ thuật Klonoa với phong cách anime và nền mơ mộngẢnh nghệ thuật Klonoa với phong cách anime và nền mơ mộng

8. 007: Tomorrow Never Dies — Can’t Escape GoldenEye’s Legacy

  • Thể loại: Stealth / TPS — Phát hành: 16/11/1999

Tựa game này tận dụng cốt truyện phim và gadget 007, nhưng bị đem ra so sánh với GoldenEye (N64). Kết quả là Tomorrow Never Dies có cảm giác giống Syphon Filter hơn là trải nghiệm bắn súng mang tính bứt phá mà người chơi mong đợi. Điều khiển, đồ họa và ghép cảnh phim thật với đồ họa game tạo cảm giác lạc quẻ, khiến game mất điểm với giới phê bình.

Cảnh hành động trong 007: Tomorrow Never Dies với đồ họa PS1Cảnh hành động trong 007: Tomorrow Never Dies với đồ họa PS1

7. Spawn: The Eternal — A Waste of a Character

  • Thể loại: Action-Adventure — Phát hành: 15/09/1999 — Developer: Konami

Spawn: The Eternal pha trộn hành động và đấu đối kháng nhưng không làm tốt cả hai. Cốt lõi phiêu lưu trống trải, thiết kế level tệ và bảng màu u tối; phần đấu tay đôi thiếu chiều sâu và giống bản sao rẻ tiền của các tên tuổi lớn. Với tư cách game khai thác nhân vật nổi tiếng, sản phẩm này thất bại trong khâu thực thi.

Spawn: The Eternal với tông màu u ám và nhân vật chính trên nền thành phốSpawn: The Eternal với tông màu u ám và nhân vật chính trên nền thành phố

6. Mortal Kombat: Special Forces — Fatality

  • Thể loại: Fighting / Action / Adventure — Phát hành: 12/01/2000 — Developer/Publisher: Midway

Được làm để tận dụng thương hiệu Mortal Kombat, Special Forces chuyển Jax thành nhân vật của một beat-’em-up rời rạc. Gameplay vụn, thiếu đòn đánh đặc trưng và không có chiều sâu đối kháng khiến nó bị lên án là “không giống MK”. Thêm vào đó game rất ngắn và cảm giác sản xuất vội vàng rõ rệt.

Giao diện gameplay Mortal Kombat: Special Forces với Jax trong trận đấuGiao diện gameplay Mortal Kombat: Special Forces với Jax trong trận đấu

5. Dragon Ball GT: Final Bout — Ball-less

  • Thể loại: Đối kháng — Phát hành: 31/07/1997

Game DB GT: Final Bout cố gắng làm đối kháng 3D nhưng bị chê vì chuyển động chậm, kỹ năng bay và chiêu thức không tái hiện đúng tốc độ đặc trưng của anime. Story mode nhàm chán và cảm giác vận hành như “phiên bản Tekken hỏng” khiến fan thất vọng trước một thương hiệu lớn như Dragon Ball.

Ảnh gameplay Dragon Ball GT: Final Bout với hai nhân vật đối đầu trên nền 3DẢnh gameplay Dragon Ball GT: Final Bout với hai nhân vật đối đầu trên nền 3D

4. Street Fighter: The Movie — Losing the Fanbase

  • Thể loại: Fighting — Phát hành: 01/03/1995 — Developer: Capcom, Incredible Technologies

Phiên bản dựa trên phim này đi chệch hướng so với tinh thần Street Fighter: thay tính chiến thuật và combo sâu, game chuyển sang lối chơi nặng tính “thực tế” và vụn vặt, cứng và thiếu mượt mà. Việc dùng hình ảnh nhân vật thật không cứu nổi gameplay bị “dìm” và khiến cộng đồng võ thuật đối kháng chán nản.

3. Star Wars: Masters of Teräs Käsi — The Force Is Not Present With This One

  • Thể loại: Fighting — Phát hành: 25/11/1997 — Developer/Publisher: LucasArts

Ý tưởng: “Lấy Star Wars và biến thành Mortal Kombat” nghe hấp dẫn trên giấy, nhưng thực tế là đầu vào chậm chạp, combat thiếu mượt và đồ họa không thể bù đắp cảm giác vụng về khi đánh. Dù có câu chuyện gốc và vài chế độ, nhưng trải nghiệm tổng thể khiến game khó thuyết phục người mua với mức giá đầy đủ.

Cảnh chiến đấu trong Star Wars: Masters of Teras Kasi với nền tối và hiệu ứng ánh sáng yếuCảnh chiến đấu trong Star Wars: Masters of Teras Kasi với nền tối và hiệu ứng ánh sáng yếu

2. WCW Backstage Assault — WCW’s Final Bow

  • Thể loại: Đấu vật — Phát hành: 08/11/2000

WCW Backstage Assault là ví dụ rõ ràng: game đấu vật nhưng lại loại bỏ sàn đấu (ring) — thứ cốt lõi người chơi mong đợi. Thay vào đó là đấu hậu trường vụng về, điều khiển tệ, đồ họa xập xệ và thiếu chiều sâu. Đây còn được xem như đứa con cuối cùng của thương hiệu WCW trên game, phản ánh sự sa sút cả ngoài đời thật lẫn trên màn hình.

Ảnh quảng bá WCW Backstage Assault với phong cách hậu trường và đô vật trong cảnh hỗn loạnẢnh quảng bá WCW Backstage Assault với phong cách hậu trường và đô vật trong cảnh hỗn loạn

1. The Crow: City of Angels — This Crow Has No Talons

  • Thể loại: Beat ‘Em Up — Phát hành: 01/01/1996 — Developer: Gray Matter Studios — Publisher: Acclaim

Đứng đầu danh sách “thảm họa” là The Crow: City of Angels. Dù đồ họa được khen về việc truyền tải bầu không khí phim, nhưng gameplay lại cực kỳ kém: điều khiển vụng, khó ngắm mục tiêu và hệ thống chiến đấu rỗng tuếch với ít tiến triển. Game bị coi là sản phẩm ăn theo phim kém chất lượng — và khi phim không thành công, game cũng mang theo tiếng xấu đó.

Bối cảnh u ám trong The Crow: City of Angels với nhân vật chính trên nền thành phố đêmBối cảnh u ám trong The Crow: City of Angels với nhân vật chính trên nền thành phố đêm

Tổng kết — Bài học từ những thất bại PS1

Những game trên cho thấy vài bài học chung thời PS1:

  • Chuyển 2D→3D cần tư duy thiết kế mới, không chỉ “ép” góc nhìn 3D vào gameplay cũ.
  • Dựa vào thương hiệu phim/anime mà thiếu đầu tư gameplay thường dẫn tới “cash grab” bị phạt nặng.
  • Người chơi đánh giá cao trải nghiệm mượt mà, điều khiển chính xác hơn là đồ họa bề ngoài.
  • So sánh với những chuẩn mực mới (ví dụ Mario 64, GoldenEye) dễ giết chết game chưa hoàn chỉnh.

Bạn có đồng ý với thứ tự này không? Chia sẻ game PS1 mà bạn từng trải nghiệm và cho biết cảm nhận ở phần bình luận — và đừng quên theo dõi để cập nhật thêm danh sách retro, review build và tin nóng trong giới game.

Related posts

Bên trong kỹ thuật đồ họa của Ghost of Yotei trên PS5

Administrator

HOT: Giá Battlefield 6 Gây Sốc Cộng Đồng Game Thủ, Châu Âu “Lãnh Đủ” Còn Mỹ Thoát Nạn?

Administrator

Cách Chế Tạo Bug Rubber Grounded 2: Mẹo Cần Biết Để “Làm Chủ” Sân Sau!

Administrator