Là một tín đồ đích thực của những trận đấu căng não trong Dead by Daylight hay những pha “lật kèo” thần sầu trong Among Us, tôi đã dành không ít thời gian chìm đắm vào thế giới game sinh tồn bất đối xứng. Cứ ngỡ mình đã “nằm lòng” mọi ngóc ngách của thể loại này, nhưng Killer Inn của Square Enix lại khiến tôi bất ngờ, thậm chí “phải lòng” ngay từ những phút đầu tiên bởi lối chơi độc đáo và phong cách “chất lừ”.
Được giới thiệu là một “murder mystery action shooter” (game bắn súng hành động bí ẩn), Killer Inn khéo léo pha trộn tinh hoa của Among Us và DbD, sau đó “đổ” tất cả vào một khu nghỉ dưỡng mang đậm phong cách Gothic đầy ma mị. Đây không chỉ là một tựa game nhìn đã thấy “cool”, mà còn giữ chân người chơi trong những màn đấu trí liên tục, nơi bạn phải không ngừng nghi ngờ kẻ đang đứng cạnh mình.
Killer Inn: Nơi Lừa Dối Là Vũ Khí Chết Người
Mỗi ván đấu trong Killer Inn đều bắt đầu với cùng một kịch bản: bạn được chỉ định làm “sói” (kẻ giết người) hoặc “cừu” (người sống sót), sau đó được đưa vào một khách sạn u ám với các mục tiêu cụ thể. Nếu là “cừu”, bạn phải sống sót, thu thập vật phẩm, hoàn thành nhiệm vụ, và tìm ra ai trong số những người chơi kia là “sói”. Ngược lại, nếu là “sói”, mục tiêu của bạn là phải giết người thật kín đáo và thể hiện sự “ngây thơ” đến mức đáng ngờ.
Trong những trận đầu tiên, tôi thường vào vai “cừu”. Nhiệm vụ chính là sinh tồn, tìm kiếm đồ đạc, hoàn thành các quest phụ và cố gắng tìm ra những kẻ đang “lăm le móng vuốt” trong đám đông. Khác với các game bắn súng thông thường, Killer Inn không đòi hỏi bạn phải có chuỗi kill khủng khiếp để sống sót; điều quan trọng là khả năng “đọc vị” những người xung quanh, như thể bạn đang ở một buổi tiệc cocktail ma quái, nơi ai cũng có thể là kẻ cầm súng.
Toàn cảnh bên trong khách sạn gothic u ám trong game Killer Inn, nơi diễn ra cuộc chiến sinh tồn giữa sói và cừu.
Khách sạn trong Killer Inn là một tuyệt tác về thiết kế: rùng rợn và ngập tràn không khí bí ẩn, gợi nhớ một chút năng lượng của Resident Evil khiến tôi luôn giật mình mỗi khi rẽ góc. Ngay cả âm nhạc cũng được trau chuốt tỉ mỉ, tạo nên sự kịch tính cao độ, khiến bạn nghĩ rằng điều gì đó kinh khủng sắp xảy ra, dù thực tế chỉ là một người chơi khác đang hỏi bạn có thấy cái xác nào không.
“Sói” và “Cừu”: Cuộc Chiến Tâm Lý Không Khoan Nhượng
Cơ chế “sói” và “cừu” không chỉ đơn thuần là tìm và giết. Nó đòi hỏi chiến thuật tinh vi. “Sói” cần sự khéo léo để lừa gạt, đổ tội, và ẩn mình. “Cừu” phải rèn luyện kỹ năng suy luận, hợp tác (nhưng vẫn phải đề phòng), và tận dụng mọi manh mối nhỏ nhất. Đây là một cuộc đấu trí mà sự tin tưởng trở thành một thứ xa xỉ.
Khách Sạn Gothic: Bối Cảnh “Đẹp Ngất Ngây, Rợn Người”
Không chỉ là phông nền, khách sạn là một nhân vật sống động. Từng chi tiết, từ ánh sáng, bóng tối, đến cách bài trí đều góp phần tạo nên một không gian nghẹt thở, nơi bạn luôn cảm thấy có ánh mắt đang dõi theo. Bối cảnh này không chỉ đẹp mắt mà còn hỗ trợ đắc lực cho lối chơi trinh thám và lừa dối, tạo ra nhiều ngóc ngách để ẩn nấp hay truy đuổi.
Giải Mã Bí Ẩn: Từ Debra Đến Manh Mối Và Nghệ Thuật Sinh Tồn
Trước khi đi sâu vào gameplay thực tế, tôi phải dành lời khen ngợi đặc biệt cho dàn nhân vật: có tới 25 nhân vật để lựa chọn, và tất cả đều có cá tính, thiết kế độc đáo riêng. Đây là điều hiếm thấy ở một tựa game thuộc thể loại này ngay từ đầu. Tôi, như một lẽ tự nhiên, đã chọn Debra, một nhà văn tóc vàng, và lao vào hành động.
Với vai trò là “cừu”, sinh tồn đòi hỏi bạn phải làm rất nhiều việc cùng lúc. Bạn thực hiện các nhiệm vụ cho nhân viên khách sạn, cướp các rương kho báu, tiêu tiền và thu thập manh mối từ các xác chết: những sợi tóc, vệt máu, thậm chí là những mảnh quần áo. Trò chơi diễn ra như một phiên bản “Clue” (board game kinh điển) nhưng có súng. Khi ai đó chết, bạn không chỉ bỏ chạy; bạn phải điều tra.
Ngay cả khi bạn không phải là một “thám tử đại tài”, vẫn có những lớp gameplay khác để tập trung. Tôi thường bị cuốn vào các nhiệm vụ phụ – chúng giống như những mini-game nhỏ, giúp tôi trang bị tốt hơn trước khi cuộc hỗn loạn thực sự bắt đầu. Nhiều khi tôi quá tập trung vào việc thu thập token và biến chúng thành vật phẩm, đến nỗi suýt nữa bỏ lỡ lúc một nửa đội của mình bị sát hại. Oops.
Sau đó là các Guardians: về cơ bản là những tên trùm nhỏ mà bạn phải đánh bại để kiếm chìa khóa và tiến gần hơn đến lối thoát. Lúc đầu, tôi hơi do dự về một mục tiêu phụ nữa, nhưng hệ thống này hóa ra lại không hề gây khó chịu, mà thậm chí còn khá vui. Nó thay đổi các ưu tiên theo cách khiến màn kết thúc trở nên căng thẳng hơn mà không làm chệch hướng quá nhiều khỏi vòng lặp gameplay cốt lõi.
Một trong những trận đấu của tôi đã kết thúc trong một màn đấu trí hoàn hảo nhờ cơ chế này: “sói” đã lừa các “cừu” tự chém giết lẫn nhau ngay khi những chiếc chìa khóa cuối cùng được giành lấy và neo tàu chuẩn bị nhổ. Chính những khoảnh khắc như vậy đã khiến Killer Inn trở nên thú vị hơn nhiều so với các tựa game bất đối xứng tiêu chuẩn.
Dàn Nhân Vật Đa Dạng: Hơn Cả Con Số 25!
Việc có tới 25 nhân vật, mỗi người với thiết kế và tính cách riêng biệt, là một điểm cộng lớn. Nó không chỉ tăng tính thẩm mỹ mà còn khuyến khích người chơi thử nghiệm các vai trò, tạo cảm giác nhập vai sâu sắc hơn và tăng khả năng chơi lại.
Cừu Phải Làm Gì? Nhiệm Vụ, Manh Mối và Quản Lý Tài Nguyên
Là “cừu”, bạn không chỉ chạy trốn. Hệ thống nhiệm vụ đa dạng và việc thu thập manh mối từ hiện trường vụ án đòi hỏi sự tập trung, khả năng đa nhiệm và tư duy chiến lược. Mỗi quyết định nhỏ đều có thể ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng.
Guardian: “Trùm Phụ” Tạo Điểm Nhấn Cuối Game
Sự xuất hiện của Guardian tưởng chừng là một yếu tố thừa thãi, nhưng nó lại là một “gia vị” hoàn hảo, đẩy cao nhịp độ và sự kịch tính của ván đấu. Cơ chế này buộc người chơi phải cân nhắc giữa việc chạy trốn, điều tra và đối đầu, tạo ra những pha “hack não” đỉnh cao.
Chat Voice Cận Kề: Tiếng Thở Dốc, Lời Buộc Tội và “Hội Bà Tám Hậu Chết”
Một trong những điểm tôi yêu thích nhất ở Killer Inn là tính năng voice chat lân cận (proximity voice chat). Nghe tiếng ai đó hoảng loạn khi nhận ra bạn đang bám theo họ là một trải nghiệm “đáng giá”. Nó bổ sung thêm lớp căng thẳng xã hội mà bạn không thể có được chỉ bằng hệ thống ping hay những nghi phạm im lặng. Các cuộc trò chuyện trở thành manh mối. Những lời buộc tội bắt đầu xoáy sâu. Đôi khi mọi người nói quá nhiều, và đôi khi, sự im lặng còn đáng lên án hơn.
Góc nhìn thứ nhất của nhân vật trong Killer Inn khi khám phá một căn phòng đầy đồ vật, thể hiện cơ chế loot và thu thập manh mối.
Tuy nhiên, việc chết sớm có thể khiến bạn bị kẹt trong chế độ quan sát khá lâu. Các trận đấu không hề ngắn, và bạn có thể phải ngồi ngoài cuộc hành động tới 15 phút. May mắn thay, màn hình quan sát có kênh thoại riêng, biến nó thành một “phòng trà tám chuyện” sau khi chết. Bạn có thể “mổ xẻ” trận đấu, chỉ mặt gọi tên những kẻ đã chết và tham gia cùng bạn, hoặc đơn giản là cười phá lên khi trò chơi diễn ra mà không có bạn.
Mặc dù vẫn có thể chơi Killer Inn mà không cần voice chat, nhưng điều đó sẽ làm tăng độ khó khi thuyết phục người khác rằng bạn không phải là “sói”. Sự tập trung vào giao tiếp bằng giọng nói này có thể trở thành một điểm khó khăn đối với một số người chơi.
Voice Chat: Vũ Khí Tâm Lý Hay Rào Cản Giao Tiếp?
Proximity voice chat là một “con dao hai lưỡi”. Nó tăng cường đáng kể yếu tố lừa dối và tương tác xã hội, biến mỗi cuộc trò chuyện thành một ván bài tâm lý. Nhưng đồng thời, nó cũng tạo ra một rào cản cho những người chơi không quen hoặc ngại giao tiếp bằng giọng nói, ảnh hưởng đến trải nghiệm game của họ.
“Chết Sớm”: Nỗi Đau Hay Cơ Hội “Hóng Chuyện”?
Thời gian chờ đợi sau khi chết sớm là một nhược điểm cố hữu của nhiều game sinh tồn. Tuy nhiên, Killer Inn đã khéo léo biến điều này thành một “lounge” cho những người đã “lên bảng”, nơi họ có thể tiếp tục tương tác, phân tích trận đấu và thậm chí là “buôn chuyện” vui vẻ, giảm bớt sự nhàm chán khi chờ đợi.
Phong Cách Độc Đáo, Tử Vong “Nghệ Thuật”: Kết Luận Về Killer Inn
Killer Inn không phải là một “cuộc cách mạng” phá vỡ hoàn toàn khuôn mẫu của thể loại social deduction, nhưng nó đã “khoác” lên mình một bộ cánh hấp dẫn: phong cách rùng rợn, thiết kế nhân vật và bối cảnh mạnh mẽ, cùng nhịp độ sắc bén. Chiều sâu của game không chỉ dừng lại ở việc “tìm ra kẻ giết người”; sự đa dạng của các mục tiêu, từ nhiệm vụ, Guardian đến việc thoát hiểm bằng tàu, khiến mỗi trận đấu trở thành một câu chuyện kỳ lạ của riêng nó. Đôi khi bạn là Sherlock Holmes. Đôi khi bạn là con mồi, và đôi khi bạn chỉ là “linh hồn tội nghiệp” bước vào nhầm phòng vào nhầm thời điểm.
Game cũng có những điểm chưa hoàn hảo. Các trận đấu có thể kéo dài một chút nếu bạn chết sớm, và những người chơi không dùng voice chat có thể bỏ lỡ một số màn đấu trí đỉnh cao. Nhưng thực tế là game không hoàn toàn phụ thuộc vào voice chat, nhờ hệ thống manh mối, cơ chế nhân viên và chế độ tập trung, khiến nó dễ tiếp cận hơn nhiều so với bạn tưởng tượng đối với một tựa game về sự lừa dối và suy luận.
Là một người đã dành quá nhiều đêm khuya trốn trong tủ đồ trong Dead by Daylight hay buộc tội bạn bè “vent” trong Among Us, Killer Inn mang đến một bước tiến vững chắc trong trải nghiệm căng thẳng xã hội đó. Nó ma quái, phong cách, và quan trọng nhất, nó cực kỳ sảng khoái và vui nhộn.
Killer Inn đang dần trở thành “địa điểm” yêu thích tiếp theo của tôi để “chết một cách đau đớn”. Lần này, tôi sẽ chết một cách “sành điệu” nhất.
Hãy cùng theo dõi alogame.net để không bỏ lỡ những phân tích và đánh giá game hot nhất! Bạn nghĩ sao về Killer Inn? Liệu game có thay thế được Among Us hay DbD trong danh sách yêu thích của bạn không? Chia sẻ ý kiến của bạn ở phần bình luận bên dưới nhé!